Tam Bảo Điền, Tam Bảo Nô (1)

Nghe Audio
Từ khi sinh ra làm kiếp con người, trong đời sống cho một kiếp nhân sinh thì rất hữu hạn, nhưng dục vọng của con người thì lại vô hạn. Cho nên xã hội chúng ta đang sống đây, thì rất nhiều người ăn gian nói dối, phàm phu tục tử, lưu manh, lường gạt, lừa thầy phản bạn, nhưng chúng lại thích đội lốt thầy tu để lừa bịp, gạt gẫm những người nhẹ dạ dễ tin, chúng hiện diện chung quanh chúng ta rất nhiều; chúng đang sống nhan nhản chung quanh ta dưới những chiếc áo “cà sa” hoặc ăn mặc diêm dúa, đi xe hơi sang trọng bóng loáng, nhưng mồm của chúng lúc nào cũng tự xưng chúng là những bậc “Chân Tu Thánh Thiện”, chúng kêu gào “bố thí”, “cúng dường”. Nhưng chính bọn chúng là một đám tham lam nhất và vơ vét nhiều nhất.
Ngày xưa Đức Thế Tôn đã rời bỏ cung vàng điện ngọc mà đi. Ngày nay bọn Công an trọc đầu lại nhân danh Đức Phật xây chùa cho to đúc tượng (Phật) cho cao để lừa bịp người đời. Chúng hòng tạo uy quyền để làm hậu thuẫn chính trị, dùng số đông (những người thiếu suy nghĩ dễ tin) để áp đặt những gì chúng muốn lên đầu người khác. Điều này nếu là những Phật Tử chân chính thì chúng ta, chính chúng ta cũng phải góp vào mỗi người một lời nói, một bàn tay, cũng như cùng nhau mạnh dạn tẩy uế cửa Thiền cho Phật và Pháp được trong sạch. Người Phật Tử chúng ta không thể để cho các ác thế lực, các tên Công an trọc đầu lợi dụng danh nghĩa nhà Chùa mà lấn áp được đời sống của đại đa số người dân trong xã hội của chúng ta đang sống. Nhìn chung từ trước cho đến nay trong dòng sống của xã hội Việt Nam chỉ có bọn Công an trọc đầu với danh xưng “Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất” là hoạt động nằm vùng đánh phá các Chính Quyền Quốc Gia (nên nhớ Chính Quyền) để tiếp tay hỗ trợ cho thế lực Cộng sản. Cầm đầu trong cuộc đánh phá này là tên (Thích) Trí Quang Phạm Văn Bồng, kế đến là tên Thích Minh Châu cầm đầu “phật học viện vạn hạnh” (không viết hoa). Đây cũng là nơi chuyên môn đào tạo tầng lớp cán bộ công an để làm “sư công an” hầu làm “giám tự” cai quản các chùa chiền quốc doanh của Đảng trong và ngoài nước. Như vậy bây giờ và sau này toàn thể nhân dân Việt Nam cần phải góp công, góp sức tiêu diệt các đảng viên cán bộ công an Cộng sản trọc đầu trá hình làm “sư”, cùng lúc với sự tiêu diệt chế độ và đảng Việt Gian Cộng sản của chúng.
Trong lịch sử Á Châu nói chung và nước Việt Nam nói riêng, chúng ta thấy thế lực của các “sư” cũng đã nhiều lần làm loạn chính sự. (ví dụ như Chu Nguyên Chương - Tổ của nhà Minh - cũng xuất thân từ nhà “chùa”, nhưng tên này lại giết người như ngoé, xem mạng người như cỏ rác). Đơn cử vào khoảng năm 1389, ở chùa Quốc Oai có ông “sư” tên Phạm Sư Ôn đã cùng với hàng “tăng lữ” đệ tử của ông đã nổi dậy chiếm kinh thành. Khiến cho cả triều đình phải bỏ kinh đô mà chạy. Sau đó Sư Ôn đã bị tướng Hoàng Thế Phụng bắt và dẹp tan. Phạm Sư Ôn làm loạn cũng chỉ vì quyền lợi của nhà “chùa” (của y) bị triều đình trực tiếp va chạm. Quân điền và hạn điền đã đụng chạm đến nhà “Chùa” và các hàng “tăng lữ” bên dưới, cho nên các tên gọi là “Sư” đã nỗi loạn cũng không ngoài mục đích không phục tòng triều đình cũng như tranh ăn và tranh quyền lực chính sự. Trong các cuộc nổi loạn và làm loạn trong quá khứ cho đến gần đây nhất, chúng ta phải kể đến cuộc nổi loạn của tổ chức công an trọc đầu Cộng sản ẩn nấp dưới danh nghĩa là “sư” hay “thầy tu” và chúng có tên thật dài là: “giáo hội phật giáo Việt Nam thống nhất Ấn Quang” (GHPGVNTNAQ). Từ đầu thập niên 60’s cho đến 69’s, mà cái mốc năm 1963 là hải hùng và kinh khiếp nhất.
Nếu chúng ta tin theo kiếp “Luân Hồi”, thì tên Trí Quang Phạm Văn Bồng chính là Phạm Sư Ôn đầu thai lại cũng đúng lắm (vì hai tên làm loạn này mang cùng họ với nhau), điều nửa là ông tướng dẹp được loạn Sư Ôn có tên là Phụng. Mấy trăm năm sau vào thập niên 60’s ông Tướng đã dẹp được tên loạn Trí Quang Phạm Văn Bồng có tên là Loan (Thiếu Tướng Nguyễn Ngọc Loan) (Loan - Phụng). Cả hai tên làm loạn họ Phạm này khi bị (triều đình) bắt tội thì đều có điểm trùng với nhau là chúng đều vãi (đái) ra quần khi bị bắt.
Chính vì bọn giả sư nhiễu sự như vậy cho nên vào năm Tân Dậu, Phù Xương thứ 5 tức năm 1389 Tể tướng Lê Quý Ly sức cho Đại Nạn Thiền Sư xung hết các tăng lữ trong nước phải vào quân đội để đi đánh Chiêm Thành. Bảy năm sau tức năm 1396, để trong sạch hóa cửa Thiền; Quý Ly bắt buộc các tăng sĩ phải trên lứa tuổi 50 (phải trên 50 tuổi) và phải trải qua một kỳ thi khảo hạch rất kỹ về Đạo (Phật) học, cũng như có đầy đủ Đạo Hạnh mới được Tu. Người nào hiểu thông suốt kinh kệ (do hàng cao tăng khảo sát và chấm điểm) thì được xung vào chức “Tăng Đường Đầu Mục”, dưới nửa là chức “Trị Cung” rồi “Trị Quán”, rồi “Trị Tư” và hàng cuối cùng là hạng “Tu Nhân Thị Giả”. Hạng tu nhân thị giả này chỉ lo việc đốt hương, giữa Chùa cũng như quét dọn sân và vườn của nhà Chùa. Những ai dưới 50 tuổi không hội đủ điều kiện Đạo Học, yếu kém về Đạo Hạnh cũng như không hiểu nhiều về “kinh kệ”, thì bắt buộc phải hoàn tục vĩnh viễn. Và điểm quan trọng là Quý Ly ra lệnh buộc cho tất cả các nhà Chùa Không Được Dùng “Tam Bảo Nô” và “Tam Bảo Điền”.
Vậy “Tam Bảo Nô”  “Tam Bảo Điền” là gì?, “Tam Bảo Nô”; họ là những người dân Việt nghèo khổ lam lũ phải mang thân làm nô lệ cho các “sư” ở các Chùa, hay còn gọi họ là “Hoành Nô”. “Hoành Nô” vì đám nô lệ này có thể trao đổi qua lại (Hoành) hoặc hiến dâng từ chùa này sang chùa kia với sự thoả thuận giữa các “sư” với nhau. Hình thức này tương tự như chúng buôn bán Nô Lệ bên Âu Châu ngày xưa vậy. Nhưng chúng ta nên nhớ rằng: “nô lệ Âu Châu” do người da trắng bắt và bán người da đen, “Tam Bảo Nô” ở trên là do người Việt bắt người Việt làm Lao Nô. Và một điều nên nói cho rõ ràng là những người Lao Nô cho “Tam Bảo” (cho nhà Chùa), chứ không phải là những “Phật tử” xung công hoặc làm “công quả” cho nhà chùa, hai điểm này hoàn toàn khác nhau!. Còn “Tam Bảo Điền là ruộng và đất (vườn cây) của nhà Chùa, mà những người “tam bảo nô” phải ra sức làm để xung tiền của vào cho các “sư” (ở chùa). Và “Tam Bảo” là gì ?. Tam Bảo là Phật, Pháp và Tăng (hàng tăng lữ). Ở đây cũng phải nói thêm rằng những người làm Nô Lệ cho “Tam Bảo” này, thì họ không được có gia đình và tình riêng (Nam cũng như Nữ). Có những cô gái được xung vào đội ngũ “tam bảo nô” họ chỉ mới có 20 hay 21 tuổi. Những người Việt Nam nghèo khổ và đau khổ này họ bị làm nô lệ chính ngay trên mảnh đất mà ông cha họ cũng đã tốn xương tốn máu để chống ngoại xâm Bắc thuộc và giữ gìn đất nước cho bọn gọi là “sư” đang ngồi phung phí, xương máu, công sức, kể cả thân xác của họ trong các nơi chúng gọi là “nhà chùa”!. Đây có thể nói là một tội ác rất lớn của hàng “tăng lữ” vào thời đó, và còn kéo dài cho đến tận ngày hôm nay .
Ngày nay một số nơi gọi là “nhà chùa” ngay trên nước Mỹ (chưa nói đến trong nước Việt Nam) này vẫn xử dụng những người đến làm “công quả” trong các “chùa” tương tự như họ đang xử dụng đám “tam bảo nô” thời xa xưa vậy. Số “Nô” này trong các nhà “chùa Việt Nam” ở Mỹ đang xử dụng, họ được gởi đi từ Việt Nam sang mỹ để … may vá đồ! (ở Mỹ này mà chúng cũng còn bịp chuyện may vá áo quần giống đời xưa) cho các “ni và sư”, cũng như để làm vườn và trồng rau cải và làm ra thức ăn (tươi) cung cấp cho các “ni, sư” ở trong các nơi gọi là “chùa”. Ví dụ: có nhiều “chùa” các “sư” không bao giờ chịu ăn đậu phụ (đậu hủ) để qua nhiều đêm mà các “sư” chỉ muốn ăn tươi sau khi làm ra trong một hay hai ngày mà thôi. Các “lao nô” này họ đã tiết lộ cho người viết như vậy, và ở vài tháng như vậy họ được gởi đi làm “lao nô” cho các “chùa” khác nửa. “Lao Nô” nào không làm đúng những điều chúng quy định thì sẽ bị trả về Việt Nam. Thiết nghĩ các điều này khi được viết ra đây sẽ làm cho các cơ quan an ninh của các quốc gia sở tại sẽ phải có những biện pháp để chận đứng ngay các vụ buôn bán nô lệ qua hình thức “Tam Bảo Nô” và “Tam Bảo Điền” Tân Thời này. Vậy thử hỏi một nhân viên an ninh Tây phương (nhất là nước Mỹ) nay trên dưới 30 - 35 tuổi họ có hiểu được cách buôn bán nô lệ qua hình thức như người viết vừa nêu ra ở trên hay không?!. Chắc chắn là không nếu quý vị không chịu hiểu thêm về văn hóa của người Á Châu. Và nay nếu hiểu ra quý vị có phương pháp gì để chận đứng những sự việc như đã nói ở trên!.
(Đọc một đoạn văn trên đây quý vị cũng như đọc giả người Việt phải hiểu rằng: Như vậy thì các “chùa chiền” và hàng “tăng lữ” được gởi sang Mỹ là do bàn tay của bọn công an tình báo Cộng sản trong nước điều động, bọn công an Cộng sản trọc đầu chúng được chỉ thị và chỉ đạo từ Việt Nam sang đây để mua nhà, mua đất xây chùa (nhưng chúng nói khống là tiền quyên góp để trốn thuế cũng như che mắt các cơ quan an ninh Hoa Kỳ. Nhưng chúng đã nhầm to . Các tên công an trọc đầu cứ đợi 1 thời gian nửa xem sao!). Và hôm nay chúng đã thật sự trở thành một hệ thống, một tổ chức, có quy củ và có liên kết chặt chẻ khắp nơi!. Như vậy riêng ở Mỹ này các cơ quan an ninh không dễ gì tiêu diệt được chúng trong một sớm một chiều, và nước Mỹ coi chừng cũng có ngày sẽ bỏ “kinh thành” mà chạy. [(người viết đã có dịp đến các nơi gọi là “chùa” và chứng kiến đám “sư” trẻ nằm xấp trên các tấm nệm (đệm) xem phim Kungfu (phim chưởng) của Tàu. Người viết có hỏi rằng tại sao các “sư” không lo kinh kệ mà lại nằm xem phim chưởng như thế này!, thì các “sư” trả lời rằng: “rảnh; nên xem cho vui”. Và cũng được biết có “chùa” ở miền Bắc Calif các “sư nữ” mặt mũi non choẹt cũng mặc đồ “mát mẻ” vào mùa hè vì Calif …. trời nóng)]. Những điều trên đây là có thật nên không có chuyện nói oan cho các … “tăng, ni”. Ở Việt Nam hiện nay “Chùa” mọc lên như nấm. Một xã hội nghèo đói như xã hội Cộng sản Việt Nam mà ông “sư” Quảng Độ đang sống trong cái gọi là “Tu Viện” trị giá hơn 1.5 triệu đô la. Đọc giả nên nhớ 1.5 triệu đô la là một số tiền quá lớn đối với đời sống lam lũ của hầu hết đa số người dân Việt Nam hiện nay. Ngay cả đời sống của người Việt trung lưu ở Mỹ, thì thử hỏi người Việt Nam nào có tiền để mua một căn nhà trị giá 500 nghìn đô la, chứ nói chi đến 1 triệu 500 nghìn đô la như “tu viện” của “sư Quảng Độ” hiện nay. Thật tình người viết không thể hiểu nổi. Nhưng “sư Tàu vị yểu” Quảng Độ Đặng Phúc Tuệ cũng lừa được mấy anh Việt Gian và Mỹ Gian chuyên làm trò, thế mới lạ chứ!.


Triều đại cuối đời nhà Trần thì hàng “Tăng Lữ” của Việt Nam quả thật là đông đảo không kém chi triều đại nhà Lý trước đó. Tất cả các phẩm vật, tiền bạc, ruộng vườn “Cúng Dường” cho “Tam Bảo” đều được miễn thuế đã chiếm một số quá lớn so với một đất nước quá bé nhỏ như Việt Nam thời xa xưa đó. Chỉ riêng Văn Huệ Vương Trần Quốc Triền đã “cúng dường tam bảo” cho chùa Quỳnh Lâm hơn một nghìn (1,000) mẫu ruộng và đất vườn, ngoài ra ông còn cung cấp cho nhà Chùa hơn một nghìn (1,000) “Tam Bảo Nô”, đó là vào năm 1324. Không riêng gì chùa Quỳnh Lâm mà hầu như tất cả các chùa trên đất Việt vào thời đó mỗi “chùa” đều có hàng trăm “tam bảo nô”. Tài liệu này đã được ghi lại trong Thư Kỷ của triều đại nhà Trần và còn ghi lại trong Tam Tổ Thực Lục và sách Toàn Thư cho đến ngày nay.
Đời Trần Nhân Tôn; xã hội thời đó đã thấy xuất hiện lớp “Nô Tì” cho nhà “chùa”. Một bài “Minh” được đúc trên Đại Hồng Chung của chùa Thánh Quang (Yên Nội, Hà Đông) ghi lại tầng lớp “Nô” này của nhà Chùa và sau đó ông cho đúc một quả Chuông nặng 400 cân và đặt tại “ruộng tam bảo” (tam bảo điền) để ghi công đức của Công chúa Túc Trinh cũng như thờ phụng hương hỏa Thượng Phẩm Minh tự Trần Khắc Hãn. Tất cả các công việc từ cày cấy trồng trọt, đào ao, đào hồ kể cả chăn nuôi (để bán sản vật cho dân) đều do “tam bảo nô” gánh vác từ đời này sang đời kia (nhiều lớp người). Ví dụ như chùa Sùng Khánh ở Hoằng Nông (huyện Vị Xuyên là một Huyện nhỏ) mà nhà “Chùa” đã có đến 70 mẫu ruộng chưa kể đất vườn. Văn bia “Sùng Khánh Tự Bi Minh Tịnh Tự” trong chùa này cũng ghi lại tên của các “tam bảo nô” còn lưu truyền đến ngày nay.
Quốc nạn “Tam Bảo Điền, Tam Bảo Nô” là lý do chính mà Tể Tướng Lê Quý Ly đã nhìn thấy trước hiểm họa của các thế lực của nhà “chùa”. Lê Quý Ly với bàn tay sắt bọc nhung ông đã thành công trong việc giải phóng các hạn  và từ sau thời của Lê Quý Ly chính sách “tam bảo điền, tam bảo nô” có từ thời nhà Lý đã cáo chung (Vua Lý Công Uẩn lên ngôi vào năm 1010, chính sách “tam bảo điền, tam bảo nô” cáo chung khoảng năm 1390. Vậy thử hỏi rằng trong 380 năm này đã có bao kiếp người Lao Nô cho cái gọi là “Tam Bảo” ?!. Các Sử Gia ngày nay tại sao không dám nói lên tiếng nói cho Công Đạo, hay là họ sợ “phạm tội” với các “sư”!!!. Triều đại nhà Lý (Lý Công Uẩn) dân Việt đã tốn biết bao nhiêu tiền bạc và công sức trong việc đúc tượng, dệt lụa và xây chùa chỉ nhằm để phục dịch cho các “sư”. Có lẽ đây là lý do chính mà các tên Công an trọc đầu ngày nay lúc nào cũng mơ tưởng đến thời “Phật giáo” thịnh trị của triều đại nhà Lý trên đất Việt). Nhưng một điều mà các tên công an trọc đầu ngày nay chúng quên rằng: chúng là những tên Việt Gian Cộng sản bán nước, thì làm sao chúng được may mắn để hưởng những bổng lộc như các vị sư thời đó!.


Trong các bài gọi là “thuyết pháp trên Paltalk” của “pháp sư” Giác Đức chưa bao giờ ông dám nhắc đến chuyện “tam bảo điền, Tam bảo nô” đã có từ thời nhà Lý và mấy trăm năm sau đã bị dẹp tan bởi Tể tướng Lê Quý Ly. Ông Giác Đức chỉ nhắc lại chuyện ông có liên hệ làm tình báo và gián điệp với cơ quan tình báo nước ngoài như CIA chẳng hạn. Rõ ràng ông Giác Đức là loại Thùng Rỗng nên Kêu To, chứ nếu là loại “Tình Báo Thật” thì ông sống để bụng và chết đem theo những điều ông đã biết. Và chắc chắn không có một tay tổ tình báo nào lại đem chuyện nghề nghiệp của mình đi nói oang oang trên hệ thống Chatting (Paltalk) bao giờ cả. Ông Giác Đức nên mở tầm mắt ra mà nhớ một điều: Tình Báo, Gián Điệp họ là những Anh Hùng là Tinh Hoa của một Dân Tộc (bất cứ gián điệp, tình báo của dân tộc nào). Vì họ thành công không ai biết, thất bại và chết cũng không ai hay. Họ thật sự hy sinh thân xác cũng như tình riêng của họ để mong được phục vụ cho tổ quốc họ. Cho nên chỉ có các bậc Thánh mới xử dụng họ được. Hơn nửa người Á Châu văn hóa của họ là:“Trọng Anh Hùng”. Đó là Tình Báo và Gián Điệp, chứ không phải đi “săn tin” cho người, rồi vênh váo úp úp, mở mở tự cho mình là: “làm việc cho CIA”, lần sau ông Giác Đức nên nói rằng: “tôi làm việc Với CIA, chứ không làm việc Cho CIA”, thì đó mới là việc làm của “tình báo” có ý nghĩa vậy!.
Thời đại văn minh tân tiến ngày nay cho chúng ta thấy các hàng “tăng lữ” (tăng và ni) của GHPGVNTN Ấn Quang không phải là những người “tu thật”, chúng lại có nhiều tiền bạc do thập phương “cúng dường”, nên càng rất dễ bị lôi cuốn vào con đường tà đạo, dâm dục. Có lẽ vì cửa Phật thánh thiện thiêng liêng mầu nhiệm nên khi bọn ma, bọn quỷ giả vờ tu hành, chúng đã mau chóng hiện nguyên hình với các tính nết ma quỷ, dâm ô, ham tiền bạc, ham dâm dục và tham lam vô kể, chúng tham lam hơn bất cứ người phàm tục nào. Tăng ni trọc đầu Cộng sản của GHPGVNTNAQ chuyển tiền ở Mỹ về Việt Nam mua nhà cửa, mua ruộng đất để có thể xây “chùa” làm nơi trú ẩn hòng che dấu quá khứ công an Cộng sản của chúng, lỡ khi có biến thì chúng cũng sẽ biến các “chùa” này trở thành các căn cứ tiền đồn chống lại lực lượng Quốc Gia. Tương tự như chúng đã làm vào năm 1968 ở Việt Nam nói chung và ở Huế (miền Trung) nói riêng. Sau này khi tiêu diệt xong bọn Việt Gian Cộng sản, các chính quyền Quốc Gia cần phải điều tra tường tận những tội ác, làm tiền, dâm dục, hủ hóa, nằm vùng và hoạt động công an trọc đầu Cộng sản của tập thể cư sĩ, tăng ni “Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất Ấn Quang” và các tổ chức ngoại vi của chúng như: các “Gia Ðình Phật Tử”, “Tăng Ðoàn Bảo vệ Chánh Pháp”, “Phòng Thông Tin Phật Giáo Paris”. Và nhất là phải bắt và dẫn độ tên Việt Gian Võ Văn Ái về Việt Nam trị tội để làm gương cho hậu thế. Thiết nghĩ lúc đó chính quyền Pháp nên giải giao tên lùn Võ Văn Ái cho chính quyền Quốc Gia để kết tình giao hảo với một nước Việt Nam hoàn toàn không còn bóng dáng ma quỷ Cộng sản phá nước nửa!.
Nếu tính thì từ năm 1963 đến 1975, trong 13 năm này thì Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất Ấn Quang (GHPGVNTNAQ) đã đánh phá Quốc Gia Việt Nam và Chính Quyền miền Nam bằng đủ kiểu, đủ cách. Chúng đánh bằng vũ trang phá hoại, nội chiến du kích, cầm đầu đảo chính, chúng nằm vùng và hoạt động Cộng sản cho đến khi miền Nam sụp đổ vào ngày 30 tháng 4 năm 1975. Trong hai tháng 3 và 4 năm 1975 và cho đến sáng ngày 30/4/1975, các tăng ni GHPGVNTN từ Huế, Ðà Nẵng, Khánh Hòa, Ðà Lạt, Cần Thơ; những miền Vạn Hạnh, Vĩnh Nghiêm và Ấn Quang đều cầm cờ Phật giáo ra đón bộ đội Cộng sản từ Huế vào đến Sài Gòn, Cần Thơ, để chiếm miền Nam. Hình ảnh Cộng sản nội tuyến của chúng ngày nay đều có đăng tải trên hệ thống youtube.com cho nên chúng không thể chối cãi hay nói láo như thời trước đây được nửa. Sau ngày 30/4/1975, GHPGVNTNAQ đã “hiện nguyên hình” là bọn Công an Cộng sản trá hình cạo trọc đầu, hay nói đúng hơn bọn này là công cụ gián điệp, nằm vùng, đặc công Cộng sản, cực kỳ nguy hiểm cho Tổ Quốc và Quốc Gia Việt Nam.
Sau cuộc đảo chính và Tổng thống Ngô Đình Diệm bị giết chết ngày 2/11/1963; lúc đó Liên Phái Phật Giáo mở cuộc họp tại chùa Xá Lợi hai ngày 31 tháng 12/1963 và 1 tháng 1/1964 để “thống nhất” thành Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất (GHPGVNTN). Sau đó tăng ni công an Cộng sản xúc tiến mọi hoạt động và kế hoạch tranh đấu chính trị và bạo lực thật nhanh để cướp Chính Quyền miền Nam, chúng tính trước khi tình hình quân sự chuyển mạnh và người Mỹ có thể mang quân vào miền Nam. Đó là lý do ngày 14/1/1964, “Chủ tịch” nước Dương Văn Minh ký giấy phép hoạt động cho GHPGVNTN. Hai ngày sau tên Việt Gian Dương văn Minh ra lệnh thả hết tù Cộng sản. Trong số này có gián điệp nằm vùng Vũ Ngọc Nhạ ở trong tổ tình báo chiến lược với bí số A-22, tên tình báo Bảy Liếm tức La Văn Liếm (gốc Tầu), chỉ huy Biệt Ðộng Nội Thành Sài Gòn - Chợ Lớn. Liếm là tên chỉ huy một biệt đội đặc công chuyên ám sát và phá hoại. Sau năm 1975 đảng Việt Gian Cộng sản đã “đại thắng”, cho nên các tăng ni công an trọc đầu Cộng sản của chúng không cần phải úy kỵ nửa, nên chúng công khai ra mặt làm “sư” công an trọc đầu cho chế độ. Từ đó người dân miền Nam gọi chúng là “mấy thằng công an trọc đầu quốc doanh” là vậy.
Sau ngày chúng gọi là ngày “đại thắng” 30/4/1975, GHPGVNTNAQ được coi là tổ chức đầu não, nhưng lại có thể được coi ngang bằng đảng Cộng sản và Mặt Trận Tổ Quốc. Và “Đảng” “Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất” được họp đại hội 5 năm một lần giống như Ðảng Cộng sản và Mặt Trận Tổ Quốc. Lần đầu, chúng họp đại hội kỳ I họp tại chùa Quán SứHà Nội trong hai ngày 4 và 5 tháng 11/1981 với 165 đại biểu của 22 giáo hội “Phật giáo”. Tại đại hội kỳ I này, GHPGVNTN đã “cải tạo” và tiêu diệt 21 giáo hội Phật giáo khác, và chiếm đoạt toàn bộ chùa chiền với hơn 10,000 tự viện trên toàn quốc cho đến ngày nay. Tất cả các vị Chân Tu bị đuổi ra khỏi chùa và về nhà tu tại gia và vĩnh viễn không được có chùa. Đọc giả nên nhớ cho một điều bất di bất dịch rằng: Dưới chế độ Cộng sản (bất kỳ Cộng sản nước nào) không ai có quyền lập chùa nếu không phải do đảng ra lệnh. Không ai có quyền mở trường dạy học ngoài đảng. Trước đây và bây giờ Cộng sản vẫn vậy và không có gì thay đổi cả. Tất cả chùa chiền đều do cán bộ “sư” công an trọc đầu quản lý, hay gọi là “giám tự”. Ðại hội kỳ I đã bầu Thích Ðức Nhuận làm Tăng thống, Thích Trí Thủ làm Chủ tịch. Năm 1984, Thích Trí Thủ chết, Thích Trí Tịnh thay thế. Vì tính quan trọng cần nhớ nên người viết xin lập lại đoạn trên là: Tất cả các vị Chân Tu bị đuổi ra khỏi chùa và về nhà tu tại gia và vĩnh viễn không được có chùa. Đọc giả nên nhớ cho một điều bất di bất dịch rằng: Dưới chế độ Cộng sản (bất kỳ Cộng sản nước nào) không ai có quyền lập chùa nếu không phải do đảng ra lệnh. Không ai có quyền mở trường dạy học ngoài đảng. Trước đây và bây giờ Cộng sản vẫn vậy và không có gì thay đổi cả. Tất cả chùa chiền đều do cán bộ “sư” công an trọc đầu quản lý, hay gọi là “giám tự”.
Tiện đây cũng xin nói thêm là trong vấn đề thay thế các vị chân tu và chiếm giữ chùa chiền bằng “sư” công an trọc đầu, ta phải nhắc đến “Ðại lão Hòa Thượng” Thích Minh Châu và tập thể đảng bộ Vạn Hạnh. Minh Châu và Thích Đôn Hậu đã là đảng viên Cộng sản cốt cán từ năm 1943 - 1944. Ngay từ lúc mới chân ướt chân ráo đi theo Cộng sản, thì đám này chúng đã không thể bỏ qua Phật giáo. Sau đó Minh Châu được cử đi Ấn Ðộ học về Phật giáo (xin đọc giả chú ý là gần đây có một số “nhà chùa” và một số “sư” … công an đang sống ở Mỹ này lại sang Ấn Độ làm “công quả”, như là giúp xây giếng nước cho dân Ấn Độ ..v.v... Tại sao họ không giúp người nghèo khổ ở Mỹ này mà lại sang Ấn Độ !? Hỏi tức là trả lời vậy). Một số khoảng 15 nghìn tên sau này chúng gởi qua Tây Tạng để “tu học” về Phật Giáo vào năm 1984. Trong kế hoạch trường kỳ này chúng rất uyển chuyển, các cán bộ công an phản gián của đảng sẽ tùy tiện cạo đầu làm sư. Các chùa chiền sẽ trở thành trụ sở hoạt động bí mật và ngoại vi của đảng Cộng sản trước đây, bây giờ và sau này. Người Quốc Gia Việt Nam nên biết rõ vấn đề này và không được lãng quên.

Vì có công lớn trong công cuộc tiến chiếm miền Nam của tập đoàn Việt Gian Cộng sản, cho nên GHPGVNTNAQ đã trở thành một thứ “quốc giáo” và là một tổ chức ngoại vi trung kiên với đảng Cộng sản, nằm trong Mặt Trận Tổ Quốc. Để phòng ngừa khi đảng Cộng sản không nắm vững quyền hành hoặc có thể bị toàn dân lật đổ như liên bang Nga trong thập niên 1990. Khi đế quốc Cộng sản Liên Xô sụp đổ, thì GHPGVNTN Ấn Quang đã chuẩn bị đưa các tên Cộng sản cao cấp lên để trở thành các “tăng thống”, “pháp sư”, “Hòa Thượng”, hoặc giả các đảng viên cao cấp nòng cốt chưa bao giờ biết cạo đầu là gì, thì nay chúng lại cạo trọc đầu giả sư, thay tên trốn trong chùa. Chùa chiền sau đó sẽ trở thành trụ sở hoạt động từ bí mật đến công khai và ngược lại, để tiếp tục trường kỳ đánh phá các chính quyền Quốc Gia cho đến khi chúng cướp lại được chính quyền. Đây là kế sách bọn chúng đã làm và đã hoàn thành.
Tưởng cũng nên nhắc lại là năm 1964, sau khi Tổng thống Ngô Ðình Diệm bị Trung tướng Dương văn Minh cầm đầu phe đảo chánh ra lệnh cho sĩ quan tùy viên của y là đại úy Nhung hạ sát, thì lúc đó đám GHPGVNTN Ấn Quang công khai ra mặt để đánh chiếm miền Nam. Ðúng lúc này Thích Minh Châu trở về nước và thành lập Viện đại học Vạn Hạnh. Viện đại học Vạn Hạnh được gọi là đảng bộ đảng Cộng sản Vạn Hạnh với Nguyễn Trực làm “chính ủy”. Ðến năm 1970, Ðoàn Viết Hoạt và vợ là Trần Thị Thức từ Mỹ, về Hoạt mới làm Phó Viện trưởng (đảng bộ) Vạn Hạnh và Thích Minh Châu làm trưởng. Viện Ðại học Vạn Hạnh đã mau chóng trở thành cơ sở huấn luyện cán bộ Cộng sản. Cuối năm 1974, Thích Minh Châu và Nguyễn Trực đã có thể báo cáo ra Trung Ương Cục Miền Nam rằng chúng đã chuẩn bị xong 1 sư đoàn đặc công Vạn Hạnh với hơn 6,000 khẩu súng các loại và đạn dược với hơn 7,000 sinh viên và thanh niên “phật tử”. Sư đoàn đặc công này được huấn luyện và chuẩn bị chiến đấu trong thành phố, chúng sẽ bắn vào sau lưng quân đội Việt Nam Cộng Hòa để tiếp tay khi bộ đội Cộng sản miền Bắc tiến công đánh vào thành phố Sài Gòn.

Quả đúng như vậy; sáng ngày 30/4/1975, Thích Minh Châu, Nguyễn Trực, Ðoàn Viết Hoạt và toàn bộ ban giảng huấn Ðại Học (đảng bộ) Vạn Hạnh đã cầm đầu sư đoàn đặc công với hơn 6,000 khẩu súng với hơn 7,000 sinh viên cùng với một số cán bộ “sư” công an trọc đầu Cộng sản. Chúng đeo băng đỏ nơi cánh tay, và cầm cờ Phật giáo lên tận ngã tư Bảy Hiền đón quân đội Cộng sản vào chiếm Sài Gòn. Đoàn Viết Hoạt và vợ là Trần Thị Thức hiện nay vẫn đang sống ung dung tại vùng Hoa Thịnh Đốn. Sau này Hoạt và vợ cũng sẽ phải được dẫn độ về Việt Nam để trả lời những việc chúng đã làm. Thiết nghĩ cơ quan anh ninh của Mỹ cũng đã biết rất rõ về vợ chồng Đoàn Viết Hoạt, nhưng họ để yên cũng có lý do của họ. Khi Cộng sản Bắc Việt vào tiến chiếm Sài Gòn thì không khí tại (đảng bộ) đại học Vạn Hạnh, miền Vĩnh Nghiêm và chùa Ấn Quang lúc này vui như ngày Tết, với các “sư” công an trọc đầu Cộng sản đeo súng kè kè, mặt mũi đằng đằng sát khí, canh gác, canh giữ khắp nơi, và mở đường, dẫn đường cho bộ đội Cộng sản vào chiếm đóng các cơ sở, cũng như các trọng điểm hành chính, quân sự, ngân hàng quan trọng trong thành phố Sài Gòn.
Sau đại hội kỳ I ngày 4 và 5/11/1981, của GHPGVNTN Ấn Quang, 21 giáo hội Phật giáo khác bị “cải tạo” để thống nhất làm một. Thích Minh Châu, Thích Quảng Ðộ, Thích Tuệ Sỹ, Thích Trí Siêu và toàn băng “đảng bộ Vạn Hạnh” đã đào tạo và cung cấp cho GHPGVNTN Ấn Quang khoảng 20 ngàn sư công an để làm “giám tự”, chúng chiếm giữ hơn 10,000 chùa chiền toàn quốc. Các vị Chân Tu của 21 giáo hội đều bị đuổi về nhà tu tại gia (như trên có nói), ngày nay một số các vị Chân Tu này họ vẫn còn sống đâu đó trong nước Việt Nam. Từ thời điểm đó đến nay đã đúng 30 năm, bọn “sư công an trọc đầu Cộng sản” đã mở ra nhiều chiến dịch nhằm xóa bỏ tên “công an trọc đầu” với người Việt tị nạn Cộng sản ở hải ngoại. Cho nên bọn “sư” công an Cộng sản trọc đầu Ấn Quang tung ra những tên mới lạ như Thích Trí Tựu, Thích Hải Tạng, Thích Hải Chánh, Thích Trí Lực, Thích Hạnh Ðức, Thích Huệ Ðăng, Thích Không Tánh, Thích Nhật Ban ..v.v... bọn này đều là “sư” trọc đầu công an, và chúng còn có một cái tên khác nửa là “công an giám tự nhà chùa” do Thích Minh Châu, Thích Quảng Ðộ, Thích Tuệ Sỹ, Thích Trí Siêu thuộc đảng bộ Vạn Hạnh đào tạo và kiểm soát .

Từ sau ngày 30/4/1975 bọn (đảng) Việt Gian Cộng sản đã chuẩn bị, cũng như soạn thảo những kế hoạch rất tinh vi, để chúng thành lập một chế độ sắc máu khác là: dùng hẳn bọn “công an trọc đầu” để thay thế hệ thống “công an Cộng sản”. Nói một cách khác là chúng dùng lý luận na ná giống “phật giáo” thay thế lý thuyết Cộng sản, để “đoàn ngũ hóa” tư tưởng người dân Việt vốn câm thù Cộng sản đến tận xương tuỷ, nhất là người dân miền Bắc. Đây là một kế sách trường kỳ mà bọn (đảng) Việt Gian Cộng sản chúng đã tốn nhiều năm cũng như hàng nghìn chuyên viên về tôn giáo, hàng nhiều chục tỷ đô la để nghiên cứu và thực hiện cho bằng được kế sách này. Nói một cách đúng hơn là chúng dùng các nhân sự “công an trọc đầu” (“công an trọc đầu” chúng là những đảng viên trung kiên trong nghành công an của Việt Gian Cộng sản, nhưng chúng được đào tạo nhiều năm về phật học để cạo đầu giả sư) để thay thế đám “công an Cộng sản”[(“công an Cộng sản” là những thành phần công an thường, nghĩa là thành phần công an nhưng không được đào tạo thêm kiến thức về nghiệp vụ để len lỏi vào phật giáo). Chúng ta phải hiểu rõ ở điểm này để phân biệt đám “công an trọc đầu” và “công an Cộng sản” khác nhau ở điểm nào. Người viết nhớ lại trước đây dân miền Nam có lưu truyền câu nói: “Nhất Đĩ Nhì Sư” thì có lẽ cũng rất hợp để chỉ đến đám “công an trọc đầu” này chăng?!)]. Chúng muốn biến tư tưởng của Phật Giáo để thay thế lý thuyết Cộng sản và chúng dự tính rằng kế hoạch này sẽ cứu sống chế độ Việt Gian cũng như nhân sự Cộng sản. Vì chúng đoán trước rằng lý thuyết Cộng sản Marxist Leninist trước hay sau gì cũng phải bị vứt vào xọt rác, vì sự tiến hóa của xã hội con người và thế giới này sẽ không còn cái gọi là lý thuyết “quái thai, quái đản” Cộng sản nửa!.
Tư tưởng dẫn hành động!. Vì hiểu như vậy cho nên chúng làm như vậy để chúng có thể thoát nạn nếu trong tương lai Việt Nam có một cuộc Cách Mạng bạo lực dẫn đến lật đổ chế độ Việt Gian Cộng sản của chúng, thì bọn “công an trọc đầu” chúng vẫn còn tồn tại vì chiếc áo “cà sa” và một mớ lý thuyết Marxist Leninist trộn lẫn tôn giáo, thì đương nhiên chúng sẽ sống để tiếp tục lừa bịp và lường gạt với cái “đầu trọc” của chúng. Những nhân sự công an trọc đầu Cộng sản này sẽ tiếp tục hoạt động, chúng sẽ dùng tôn giáo như một lợi khí để đánh phá các Chính Quyền Quốc Gia như chúng đã từng làm trong thời Đệ Nhất (và Nhị) Cộng Hòa và cho đến khi chúng có thể cướp được chính quyền. Hoặc giả các chính quyền non trẻ vì yếu kém về mặt tư tưởng và có thể “điều đình” để chia quyền với chúng.
Và một tiên đoán của chúng nữa là thế giới Tây phương nhất là Âu Châu (Cộng sản) sẽ phải ủng hộ chúng và làm đối lập chính trị để ép người Quốc Gia phải nhượng bộ vì quyền lợi kinh tế, thương mại. Chúng ta thấy bọn Việt Gian Cộng sản luôn luôn bán rẻ quyền lợi của Quốc Gia để cho đảng (Cộng sản) của chúng được tồn tại với quyền hành. Như vậy trong trường hợp Tây phương ủng hộ cho bọn GHPGVNTN-AQ làm đối lập chính trị, thì chúng sẽ tách “giáo hội” của chúng ra và để cho một nhóm ủng hộ “dân chủ đa nguyên kiểu Cộng sản” trong “diễn biến hòa bình” ra mặt hoạt động. Như thế thì bọn Việt Gian Cộng sản cũng như bọn công an trọc đầu vẫn ở bên trong nắm quyền điều hành, nhưng chỉ có khác là chúng thay thế cái tên Việt Gian Cộng sản, sang “dân chủ đa nguyên Cộng sản” hay một cái tên khác cho bớt đi màu máu gian ác Việt Gian Cộng sản của chúng.
Trước đây và bây giờ thì thế giới này ai ai cũng biết là: GHPGVNTN-AQ vẫn trung kiên gắn bó với đảng Việt gian Cộng sản và là một tổ chức ngoại vi hàng đầu của đảng Việt Gian Cộng sản từ mấy chục năm qua. Vậy làm sao các chính phủ Tây phương (không cộng sản) nhất là Hoa Kỳ họ lại không biết!? Và các ác thế lực kể cả đám Mỹ Gian có muốn giúp bọn Việt Gian xóa bỏ cái tên Việt Gian, thì chúng nó làm sao có thể xóa được?. Các bài được viết ra từ nhiều năm qua cho đến nay cũng chính là bản án tử hình cho các tên “công an trọc đầu”, các đồng chí văn nô phản tỉnh giả vờ, các tên bồi bút cò mồi, các tên đối lập cuội giả vờ chống đảng, các tên chuyên làm tay sai cho bọn phản dân hại nước Việt Gian Cộng sản, thì tất nhiên chúng sẽ phải chết theo đảng Việt Gian của chúng, khi cuộc cách mạng bạo lực nổ ra trong thời gian không xa tới đây!.
Dân Tộc Việt Nam không thể khoan hồng các tên được nêu ra trên và dưới đây (dù cho chúng đã chết) chúng là thứ Việt Gian Cộng sản nguy hiểm, lưu manh, giảo quyệt, gian trá, độc ác và khốn nạn nhất. Các “đồng chí” Việt Gian Cộng sản phải bị toàn dân Việt Nam tiêu diệt không thể khác!. Ngày nay khi các “đồng chí” thấy cái chết sẽ đến nơi thì mới ăn năn hối hận có lẽ đã muộn!. Toàn dân Việt chúng tôi cần phải tiêu diệt bọn cầm đầu Việt Gian Cộng sản, bọn tư bản đỏ, bọn “sư công an trọc đầu” ở trong và ngoài nước. Nhưng quan trọng không kém là các tên “sư” “công an trọc đầu” ở hải ngoại nhất là các tên đang sống tại Hoa Kỳ, đang hoạt động đắc lực cho bọn Việt Gian Cộng sản như:
HT (Hòa Thượng) Thích Huyền Quang; HT Thích Quảng Độ; TT (Thượng Tọa) Thích Quảng Liên; Thích Thái Hòa; Thích Thiện Hạnh; Thích Thanh Tứ; Thích Chơn Thành; Thích Nguyên Đạt; Thích Nguyên Trí; Thích Hộ Giác; Thích Chánh Lạc; Thích Quảng Ba; HT Thanh Cát; HT Thích Mãn Giác (đã chết); HT Thích Giác Nhiên; HT Thích Đức Niệm (đã chết); Thích Trí Chơn, Thích Huyền Dung, HT Thích Chánh Lạc; HT Thích Chơn Thành; Thích Quãng Thanh; HT Thích Nguyên  Đạt; Thích Pháp Châu; HT Thích Hạnh Đạo; TT Thích Nhật Minh; TT Thích Phước Thuận; TT Thích Tín Nghĩa; TT Thích Minh Mẫn;Thích Pháp Châu; TT Thích Nguyên Siêu; HT Thích Thiện Hương; Thích Chơn Trí đổi pháp danh là Thích Nguyên Siêu; HT Thích Thuyền Ấn, TT Thích Minh Tuyên, Thích Minh Nguyên, HT Thiền sư Thích Nhất Hạnh, TT Thích Quãng Thanh; TT ThíchViên Lý, TT Thích Minh Dung; TT Thích Hạnh Tuấn; TT Thích Chơn Trí; TT Thích Giác Đẳng; TT Thích MinhTồn; TT Thích Giác Sĩ; Pháp Sư Thích Giác Đức; TT Thích Trí Lãng; TT Thích Vân Đàm; TT Thích Minh Hồi; TT Thích Thông Niệm; ĐĐ (Đại Đức) Thích Tâm Tường; TT Thích Minh Tuyên; TT Thích Minh Trí; HT Thích Đạo Quang; TT Thích Giác Sơn; TT Thích Vân Đàm; TT Thích Minh Nguyên; TT Thích Minh Tuyên ..v.v…
Các “sư nữ” thì có: Ni Sư Nữ Như Hòa; Ni Sư Nữ Ni Hoa Tâm; Ni Sư Như Ngọc; Ni Sư Như Nguyện; Ni cô Tịnh Nguyện;  cô Diệu Hạnh;  cô Diệu Cảnh;  cô Diệu Hằng;  cô Diệu Chơn;  cô Diệu Ninh;  cô  Diệu Ngộ; Ni sư  Diệu Từ; Ni sư  Diệu Hương; Ni cô Diệu Ngọc; Ni cô Diệu Tánh; Ni cô Quãng Tâm tức Ni cô Đàm Hương, Ni Cô Liên Nhẫn ..v.v…
Nếu đọc giả để mắt đến các tên “công an trọc đầu” từ những năm sau năm 1975 cho đến nay, đọc giả sẽ thấy các tên “công an trọc đầu” nhất là tên Thích Quảng Ðộ, Thích Trí Siêu, Thích Tuệ Sỹ của đảng bộ Vạn Hạnh được đề cao với hải ngoại là những người có học, có bằng cấp ở Hoa Kỳ, để gây uy tín “trí thức” cho GHPGVNTN-AQ. Ban tuyên huấn tôn giáo hải ngoại cũng không quên tạo ra cảnh tượng bịp bợm rằng: Trí Siêu và Tuệ Sỹ bị Cộng sản “xử tử hình” nhưng không có lý do và cũng không chết. Chúng hô hoán rằng bị “tù” (kiểu Đoàn Viết Hoạt) mấy chục năm nhưng không ai thấy chúng ở tù bao giờ. Để rồi cuối cùng vài năm trước đây hai tên này đã “đăng ký” lấy vợ và giả từ cuộc đời “tuyệt thực chống đảng”. Tóm lại chúng giả vờ chứ chúng không hề hoạt động gì gọi là chống Cộng để đến nỗi bị tử hình, hay bị tù như chúng đã từng bịp bợm nói láo trong nhiều năm qua. link (Đoàn viết Hoạt-nón tai bèo-VN “Con đường tiến đến dân chủ…)
Cộng sản gian ngoan ở điểm chúng vẫn sống nhăn, vẫn làm việc, vẫn bóp méo lịch sử, vẫn bình an vô sự. Nhưng mồm thổi lửa của chúng thì hô hoán rằng chúng bị tử hình “oan”, bị xử án “oan” và bị xử tù “oan”, mà thật ra không có gì xảy ra cho các tên công an trọc đầu này cả!. Nhưng có điều khôi hài nhất là bọn nằm vùng và bọn cò mồi của bọn cán bộ Cộng sản trọc đầu cũng như có tóc ở hải ngoại, vẫn trơ tráo trắng trợn tung hô, tâng bốc và đề cao rằng đó là những nhà “tranh đấu” nhân quyền, những người “giám” dấn thân tranh đấu với Cộng sản!. Chúng tưởng như vậy là đã đánh lừa được người hải ngoại phải tôn vinh bọn ngu dốt nhưng tham lam này, và các chính khách người Mỹ (chứ không phải Mỹ Gian) phải đổi hướng chính sách, chính trị để o bế bọn Việt Gian Cộng sản. Nếu chúng ta để ý thì chúng ta sẽ thấy bộ máy tuyên truyền báo chí Cộng sản và tuyên vận Cộng sản ở hải ngoại loan truyền những chuyện bịa đặt này. Nhưng ở trong nước hoàn toàn yên lặng, người dân không ai nghe thấy những tên Quảng Ðộ, Huyền Quang, Võ Văn Ái, Ðoàn Viết Hoạt ..v.v.. và các “sư” là ai?. Chúng nghĩ rằng chúng gây “uy tín” và “tiếng tăm” với hải ngoại để tạo một cái “vốn chính trị”. Cái vốn chính trị này sẽ giúp GHPGVNTN-AQ an toàn, để xóa bỏ cái tên “công an quốc doanh” hay “công an trọc đầu” và sau này người Quốc Gia sẽ không thể hỏi tội làm tay sai cho Cộng sản của chúng.
Một điểm cần phải nói trong thời điểm này là các cuộc cách mạng đã bùng nổ từ Trung Đông đang lan sang Á Châu, chính trị toàn cầu đã thay đổi. Thì sớm muộn gì chế độ tàn bạo, tàn ác Việt Gian Cộng sản cũng phải sụp đổ không thể khác. Chúng hiểu như vậy nên chúng làm ra vẻ chúng không dính líu gì đến chế độ Việt Gian Cộng sản trong nước. Và thời điểm hiện nay ở hải ngoại này không ai thấy chúng nói năng một chút gì đến tội ác của bọn Việt Gian Cộng sản, mà chúng chỉ bịp ra chuyện “Trung quốc hăm dọa sẽ tấn công Việt Nam. Vậy chúng ta (?) phải chống Trung quốc”. {(Quý đọc giả xin tìm đọc lại bài viết của Vân Anh vào ngày Dec 10th, 2010 với tựa đề: “Bắc Kinh - Hà Nội chuẩn Bị Bịp … Mỹ!” (và thế giới), đã được đăng tải trên nhiều diễn đàn điện tử. Trong bài viết vào năm ngoái Vân Anh đã đoán trước ý đồ của Bắc Kinh và Hà Nội muốn gì!. Vậy ngay thời điểm này (tháng 6 năm 2011) Hà Nội la làng là “Bắc Kinh chiếm biển, chiếm đất Việt Nam” và Bắc Kinh “hăm dọa tấn công Việt Nam” chỉ là trò hề của Hà Nội muốn chạy tội bán nước và tự đánh bóng cho chúng mà thôi. Vì muốn tiêu diệt tập đoàn Sô Vanh Bắc Kinh, thì trước nhất toàn dân Việt phải quyết tâm tiêu diệt tập đoàn Việt Gian Cộng sản bán nước. Hoặc giả phải tiêu diệt cả hai tập đoàn Việt Gian và Sô Vanh này cùng một lúc, thì đất nước mới yên bình được)}. Chúng không hề đả động gì đến vấn đề bọn Việt Gian Cộng sản đã là tay sai bán nước, bán dân cho bọn Sô Vanh Bắc Kinh, chúng đã cai trị dân Việt quá bạo tàn trong hơn hơn 60 năm qua ở miền Bắc và 36 năm qua ở miền Nam. Và bọn Việt Gian Cộng sản đội lốt tôn giáo muốn đánh lừa quốc tế và làm cho mọi người Việt trong nước cũng như hải ngoại quên hẳn các hoạt động và thành tích Cộng sản của GHPGVNTN-AQ.

Giả thử ngay bây giờ Cộng sản bị tiêu diệt, thì bọn “công an trọc đầu Cộng sản Vạn Hạnh” này có thể thoát nạn để tiếp tục hoạt động gây uy tín và lãnh đạo GHPGVNTN-AQ. Chúng tin với thành tích bịp bợm “đã” bị Cộng sản “xử tử hình”, có “thành tích” “đốt người” rồi gọi là “tự thiêu”, có “thành tích” giết hàng chục nghìn người dân Huế vô tội vào những ngày tết Mậu Thân (1968). Bọn “sư công an” cũng còn nhiều “thành tích” “được” Cộng sản “bỏ tù” và lại có tiếng tăm với hải ngoại quốc tế, thì chính quyền mới sẽ không dám hỏi tội chúng. Nhưng chúng đã nhầm to. Nhân dân trong nước đã biết rõ ràng mặt thật của chúng, và sẽ thẳng tay xử tội bọn này chứ không phải người Việt hải ngoại. Vả lại khi thời thế thay đổi, thì chính sách Hoa Kỳ, cũng như các nước có  “bang giao với Hà Nội vì nhu cầu lợi nhuận”, họ cũng sẽ quay lưng bỏ rơi Hà Nội. Người Việt Nam nói chung lúc đó họ sẽ vùng lên tiêu diệt những gì dính líu đến bọn Việt Gian Cộng sản tay sai bán nước cho ngoại bang. Chúng chính là bọn nội thù của dân tộc Việt Nam vậy!.
{[Nhân đây Vân Anh cũng tin cho độc giả khắp nơi trên thế giới được rõ là: Trong tuần vào ngày 26 tháng 6, 2011. Thiếu Tá Liên Thành cựu chỉ huy Cảnh Sát Thừa Thiên - Huế đã tổ chức một buổi ra mắt cuốn sách: “Huế - Thảm Sát Mậu Thân - Tội Ác của Đảng Cộng sản Việt Nam”, quyển sách đưa ra sự thật nhầm tố cáo tội ác của tập đoàn Việt Gian Cộng sản và bọn công an trọc đầu đã can tội giết hàng chục nghìn người dân Huế vào (Tết) năm 1968. Buổi ra mắt sách được tổ chức tại thành phố Santa Ana, miền Nam California Hoa Kỳ. Quyển sách này là tang chứng hùng hồn nhất từ trước đến nay và cũng do chính tác giả (Liên Thành) là người liên hệ trực tiếp bắt và thẩm cung các tên Cộng sản nằm vùng đã nấp dưới cái tên cư sĩ hoặc màu áo “cà sa”.
Để tiện việc mua sách, quý bạn đọc cũng có thể liên lạc trực tiếp tác giả Liên thành ở số điện thoại và địa chỉ Email dưới đây:
Liên Thành
Điện Thoại: (626) 257-1057 .
Một điều cần nói ra đây nửa là tác giả Liên Thành và một số người Việt lẫn Mỹ cũng đang thành lập một “Ủy Ban Truy Tố Tội Ác Đảng Cộng Sản Việt Nam” ra tòa án Quốc Tế. Nhưng trước nhất là cần sự giúp đỡ của các cộng đồng người Việt tại Mỹ để truy tố các tên công an mặc áo thầy tu (hay cư sĩ) ra các tòa án tại Hoa Kỳ này. Ủy ban này cũng đang cần sự giúp đỡ của cộng đồng người Việt tị nạn Cộng sản trên khắp thế giới, trong các công việc lớn hơn sau này!.]}
Từ năm 1945 cho đến nay bọn Việt Gian Cộng sản đã dùng hệ thống công an sắc máu và tàn bạo để cai trị người dân Việt, chúng biến cả nước Việt Nam trở thành một cái nhà tù khổng lồ. Những người dân bình thường hay phật tử thì bị “tù” trong các tổ chức trá hình phật giáo của chúng, các tổ chức này đều thuộc về Mặt Trận Tổ Quốc điều hành, chỉ đạo, hay là các tổ chức ngoại vi của Cộng sản. Chẳng hạn như: “Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất Ấn Quang”, “Gia Ðình Phật Tử Việt Nam”; “Tăng Ðoàn Bảo Vệ Chánh Pháp”, “Liên Hiệp Phụ Nữ”, “Việt Kiều Yêu Nước” ..v.v... Các tổ chức nhằm để “đoàn ngũ hóa” con người đều trực thuộc đảng Việt Gian Cộng sản. Các tổ chức như: “Thiếu Nhi Khăn Quàng Ðỏ”, “Thanh Niên Xung Phong”, “Hội Văn Nghệ” (rất nhiều văn nghệ sĩ tị nạn Cộng sản và vài trung tâm sản suất dĩa nhạc & DVD ở hải ngoại nay đã làm việc cho bọn Việt Gian Cộng sản trong nước cũng vì tiền!); “Hội Nhà Văn”; “Tổng Công Ðoàn Lao Ðộng”, “Hiệp Hội Báo Chí”, và rất nhiều các tổ chức phụ thuộc hay ngoại vi nhỏ hơn đều có ý đồ khép chặt người dân Việt Nam trong mọi thành phần, mọi lứa tuổi đều phải nằm trong các loại “tổ chức” do các cán bộ Việt Gian Cộng sản cầm đầu, chỉ huy, điều khiển.
Bọn công an trọc đầu chúng “điều nghiên” rất kỹ và xử dụng Đức Tin của tôn giáo để “kiểm soát và điều khiển tư tưởng” con người. Những kế sách này đã trở thành một môn khoa học tinh vi. Các cán bộ công an (trọc đầu) chỉ huy điều hành thay vì mặc đồng phục công an, thì nay các tên này chúng mặc áo “cà sa”. Chúng “hướng dẫn, dìu dắt”, hay nói cho đúng là chúng nhồi sọ các đoàn viên, đoàn sinh “phật tử”, và mồm của chúng lúc nào cũng nói những lời đạo đức giả. Những tên công an trọc đầu này chúng có tài mê hoặc mọi người khác nhất là các “đệ tử đồng đạo”; các đoàn sinh, đoàn viên “phật tử”, cho tới lúc chúng nói gì, ra lệnh gì, họ đều răm rắp nghe theo và không ai dám cưỡng lại, và cũng không thể bỏ trốn hay bỏ chạy. Nếu chỉ nhìn chúng một cách phiến diện với những danh từ, danh xưng có vẻ hiền lành “vô tội” như: “Gia Ðình Phật Tử Việt Nam”, “Tăng Ðoàn Bảo vệ Chánh Pháp”, “Lực lượng cư sĩ bảo vệ Phật Giáo” ..v.v… khiến không một chính quyền nào có đủ lý do hành chính hay chính trị để cấm cản hay ngăn chặn các tổ chức “vô vị lợi” của chúng hoạt động.

Sở dĩ người viết phải trình bày rườm rà như trên để quý bạn đọc (trẻ) có thể tránh những cạm bẫy của bọn ma giáo công an trọc đầu, và nếu không thì rất nhiều người trẻ tuổi sống và lớn lên ở hải ngoại không có một chút gì kinh nghiệm về các tên công an trọc đầu. Quý bạn sẽ bị mắc vào các ổ lưới nhện đỏ của chúng. Các phụ huynh dễ tính (đa phần vì bận rộn với công việc làm ăn ở cái xứ vật chất, máy móc này) vô tình khuyến khích con em gia nhập các đoàn thể, tổ chức với danh xưng có vẻ hiền lành, vô hại như trên. Nhưng một khi đã mắc vào mạng lưới nhện đỏ và bị chúng “đoàn ngũ hóa” (là hình thức nô lệ tân thời), thì bản tính cá nhân cũng thay đổi rất nhanh. Các đảng viên, đoàn viên, hội viên, tín đồ, phật tử đều có thể mau chóng trở thành những kẻ cuồng tín, quá khích, say mê, bị mê hoặc và không còn suy nghĩ sáng suốt. Các bậc phụ huynh vì thờ ơ không chú ý, đã có thể để con em của mình cho bọn ma quỷ công an trọc đầu lợi dụng. Và khi quý vị biết ra thì có lẽ đã quá muộn. Các chính quyền của các quốc gia sở tại cũng nên ghi nhớ những tổ chức nêu trên để các lực lượng có cách đối phó, khi các vấn đề phức tạp “sẽ xảy ra” chính ngay trên đất nước của quý vị. Nhắc lại là “Sẽ Xảy Ra”.
Nếu nói đến các tổ chức, thì tổ chức gọi là: “Phật Tử” được thành lập rất nhiều. Ta có thể kể ra đây điển hình một số đơn vị “Gia Đình Phật Tử” (GĐPT) như: “GÐPT Long Hoa”, “GÐPT miền Thiện Minh”, “GÐPT miền Quảng Ðức”, “GÐPT Chánh Pháp”, GÐPT Chánh Tín, GÐPT Pháp Bảo, GÐPT Pháp Hoa, GÐPT Ấn Quang, GÐPT Vạn Hạnh ..v.v... Và nhiều nữa không kể hết ra trong một bài viết ngắn này được. Tư nhiều năm qua các đơn vị GÐPTVN đã trở thành một mạng lưới nhện giăng bủa khắp nước Việt Nam và nhiều nơi trên thế giới để thu gom các thanh, thiếu niên, thiếu nhi phật tử, để giáo dục, nhồi sọ, tẩy não và huấn luyện chúng trở thành những “phật tử” có tinh thần hăng say, cuồng tín và sẵn sàng “tử” (chết) vì “giáo hội phật giáo Việt Nam thống nhất” (GHPGVNTN!). Nếu thống kê thì các đơn vị và đoàn viên GÐPTVN tại Việt Nam hiện nay là 2,560 đơn vị và 450,000 đoàn viên, 291,000 đoàn sinh. Tại Âu Châu 132 đơn vị, 10,570 đoàn viên và 1,890 đoàn sinh. Tại Canada 40 đơn vị, 1,650 đoàn viên và 1,700 đoàn sinh. Tại Úc Châu 60 đơn vị, 1,860 đoàn viên và 1,990 đoàn sinh. Tại Hoa Kỳ 580 đơn vị, 68,850 đoàn viên và 61,500 đoàn sinh. Tổng cộng có 3,372 đơn vị và 172,655 huynh trưởng GÐPT tại Việt Nam và trên thế giới (xin đọc giả nhớ cho là con số thống kê trên đây chưa hẳn đúng lắm, và có thể con số tăng thêm hay cũng có thể giảm đi bớt vì các nhu cầu hoạt động của các tổ chức này. Một điều mà không ai để ý đặt câu hỏi là: “do đâu mà các tổ GĐPTVN này đã phát triễn một cách quá nhanh như vậy). Đây cũng là một bằng chứng các đơn vị của tổ chức gọi là “Gia Đình Phật Tử Việt Nam” (GÐPTVN) thuộc GHPGVNTN vẫn được bọn Việt Gian Cộng sản hiện nay cho phép hoạt động công khai trong nước, trong Mặt Trận Tổ Quốc, trong vấn đề đào tạo thanh, thiếu niên phật tử trở thành một thứ cán bộ Cộng sản trá hình kiểu mới.

Nhân đây người viết cũng xin mở một dấu ngoặc để nói về “Gia Đình Phật Tử” (GĐPT). Từ trước đến nay các “cư sĩ công an” đã lầm lẫn khi khoe rằng: “vào năm 1935 ông Lê Đình Thám đã tổ chức và lập ra “gia đình phật tử”, cho đến năm 1969 thì ông Thám qua đời”. Thật ra thì Lê Ðình Thám là một cán bộ Cộng sản loại trung kiên, Thám từng là Chủ Tịch Ủy Ban Hành Chánh Kháng Chiến Liên Khu 5 của Cộng sản Việt Minh. Từ năm 1945 Việt Gian Cộng sản đã tổ chức Gia Ðình Phật Tử được rập khuôn theo tổ chức hướng đạo. Hướng Đạo ngày xưa thì bao gồm luôn cả gia đình, anh chị em của các thanh, thiếu niên hướng đạo. Sau năm 1975 đảng Cộng sản tổ chức lại “giáo hội Phật Giáo Cứu Quốc” và “Gia Ðình Phật Tử - Việt Nam” (có thêm chữ Việt Nam). Nhìn vào thì người ta tưởng rằng: “Cộng sản cho tự do tín ngưỡng”. Nhưng không phải như vậy, Cộng sản chỉ dùng Phật giáo và Phật tử làm chiêu bài và thực chất của chúng thì các cán bộ công an giả làm tăng, ni để lãnh đạo “đoàn ngũ hóa”, và điều khiển lèo lái tinh thần, tư tưởng của các gia đình phật tử và thanh, thiếu niên Phật tử.
Nếu bạn đọc nào đã được đọc cuốn sách “Gia Đình Phật Tử Việt Nam” (GÐPTVN) (do Hà Nội ấn hành), thì các bạn sẽ thấy chúng công khai khoe ra mục đích chính của chúng là: “đoàn ngũ hóa” các gia đình và thanh thiếu niên phật tử để đưa họ vào những mục tiêu chính trị và đấu tranh đổ máu cho chúng”. Chúng bịa ra những gương tranh đấu, tự thiêu, thánh tử đạo với những tên như: Nhất Chi Mai, Quách thị Trang, Thích Tiêu Diểu, Thích Thanh Tuệ, Thích Nguyên Hương, ni cô Diệu Quang, Thích Thiện Mỹ, Thích Quang Hương ..v.v.. của thời trước năm 1975 mà chúng gọi là “tranh đấu”, chúng phá hoại, đánh phá chính quyền quốc gia từ 1963 đến 1975, để cho thanh, thiếu niên phật tử tiêm nhiễm và noi theo mong làm một thứ “anh hùng Cộng sản” hay các “công an thánh tử đạo”!. Cũng trong cuốn sách này, bọn “công an trọc đầu” và “cư sĩ công an” chúng công khai tôn vinh những khuôn mặt Cộng sản sắc máu như: (Thích) Tố Liên, Ðôn Hậu, Minh Châu, Nhất Hạnh, Trí Quang, Trí Thủ, Huyền Quang, Thiện Hoa, Tâm Giác, Trí Tịnh, Thiện Minh, Thiện Siêu ... Chúng gọi giai đoạn 1963-1975 (mà “GHPGVNTNAQ” đã nằm vùng đánh phá các chính quyền quốc gia miền Nam và đón Cộng sản vào chiếm miền Nam năm 1975), là: “Thời Kỳ Dấn Thân và Tái Ổn Ðịnh 1963-1975”. Chính Lê Ðình Thám đã khoe và đội “thầy” Thích Trí Quang Phạm Văn Bồng lên tận mây.
{[Bác sĩ Lê Ðình Thám có một người con trai tên là Lê Ðình Duyên làm dân biểu Việt Nam Cộng Hòa. Một người con trai khác tên là Lê Ðình Luân. Trước 1975, ông Lê Đình Luân là Đại tá Phòng Nhì (Quân Báo) trong quân đội Việt Nam Cộng Hòa. Ngày 30/4/1975, khi cộng sản vào chiếm Sài Gòn, ông Luân hiểu sự tàn bạo dã man của tập đoàn Việt Gian Cộng sản, ông Lê Đình Luân đã tự tử, nhưng ông được các binh sĩ dưới quyền của ông cứu sống. Sau đó như hàng triệu người; ông Luân bị Cộng sản bắt đi Tù Cải Tạo. Cũng trong năm này Lê Ðình Thám đã từ Bắc vào “tiếp thu” Viện Pasteur ở Sài Gòn. Đến năm 1977, biết con mình ở tù ông Thám đến trại tù cải tạo thăm con trai là ông Lê Đình Luân.

Khi biết có bố (Lê Đình Thám) đến thăm; thì ông Luân một người căm thù và kinh tởm Cộng sản, ông Luân đã ra gặp bố mình. Khi thấy mặt bố (Lê Ðình Thám), ông Luân quỳ xuống lạy ông Thám 3 lạy và nói với ông Lê Đình Thám rằng: “Tôi lạy ông 3 lạy để trả ân nghĩa tình Cha, Con và cũng 3 lạy này là để đoạn tuyệt với ông từ đây. Và từ nay trở đi, ân tình gián đoạn mỗi người một ngả, xem như tôi và ông không còn liên hệ gia đình gì nửa!”. Nói xong; ông Luân quay lưng đi vào trong trại. Nếu chịu nhận là cha con, thì một cán bộ Cộng sản cao cấp như Lê Ðình Thám có thể bảo lãnh cho ông Luân được về sớm. Nhưng Đại tá Luân đã không hèn, và không thèm cái thứ ân huệ Cộng sản đó, dù đó là bố đẻ ra ông Luân. Ðại tá Luân đã bị Cộng sản giam cầm khoảng 15 năm và đã qua Mỹ theo chương trình H.O. Từ khi sang Mỹ cho đến nay, không biết hiện nay ông Luân như thế nào!. (Nếu ông Lê Đình Luân còn sống thì người viết chân thành chúc ông Luân và gia quyến được bình an). Nhưng các con ông Luân đều thành danh. (Chuyện của Đại tá Lê Đình Luân sau này có một đám bịp dựng lại câu chuyện này và gán câu chuyện này cho anh cựu Đại úy “nhà văn quân đội” họ Phan. Nhưng tiếc thay anh “nhà văn quân đội” họ Phan tư cách đã hèn thì làm sao có đủ khí khái của một kẻ Sỉ, một Quân Nhân như ông Luân?!].

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét